Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị.Để sống cho xong đời.Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn.Hồi trước nó ở tầng một, trên đầu giường bác gái.Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu).Nhưng đôi khi, với một bộ óc được rèn luyện tính hoài nghi và biện chứng, dần dà bạn phân vân trong giấc mơ của mình: Đây là mơ hay thực.Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà.Thôi, năm nghìn đi ạ.Và bà già cần nhiều hộp nhựa hơn là lòng thương hại đâu đâu.Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai.
